PHẨM “TƯỚNG LƯỠI”
Phần cuối của quyển 405, Hội thứ II.
(Tương đương phẩm “Tướng Lưỡi”, phần sau quyển 10, Hội thứ I, ĐBN)
Tóm lược:
Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn hiện tướng lưỡi rộng lớn che khắp ba
ngàn đại thiên thế giới. Từ tướng lưỡi này lại phóng ra vô số ánh sáng đủ màu
sắc chiếu khắp hằng hà sa số thế giới chư Phật trong mười phương.
Bấy giờ, trong hằng hà sa số cõi Phật ở phương Đông khắp nơi
đều có vô lượng, vô số đại Bồ tát, chư vị thấy ánh sáng lớn này, trong lòng do
dự, cùng nhau đến gặp Phật ở thế giới mình, cúi đầu cung kính thưa:
- Bạch Thế Tôn! Đó là do oai lực của ai? Và vì sao mà có ánh
sáng lớn này chiếu các cõi Phật?
Khi ấy, các đức Phật kia đều đáp:
- Ở phương Tây này có thế giới Phật tên là Kham Nhẫn, Phật
hiệu là Thích Ca Mâu Ni Như Lai, Ứng Chánh Đẳng Giác, Minh Hành Viên Mãn, Thiện
Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Trượng Phu, Điều Ngự Sĩ, Thiên Nhơn Sư, Phật, Bạc
già phạm, đang giảng nói Bát nhã Ba la mật cho chúng đại Bồ tát nên hiện tướng
lưỡi che khắp tam thiên đại thiên thế giới. Từ tướng lưỡi ấy lại phóng ra vô số
ánh sáng đủ màu sắc, chiếu khắp hằng hà sa số thế giới chư Phật trong mười
phương. Ánh sáng thấy đây tức là tướng lưỡi đức Phật kia hiện ra.
Lúc đó, trong các thế giới kia, vô lượng, vô số đại Bồ tát
nghe việc này rồi, vui mừng hớn hở, khen ngợi là việc chưa từng có, đều thưa
Phật:
- Chúng con muốn đến thế giới Kham Nhẫn đảnh lễ, cúng dường
đức Thích Ca Mâu Ni Như Lai Ứng Chánh Đẳng Giác và các chúng đại Bồ tát, để
nghe Bát nhã Ba la mật. Nguyện xin Thế Tôn thương xót hứa khả.
Khi ấy, các đức Phật kia đều đáp:
- Nay chính là đúng lúc, hãy đi theo ý của các ông.
Bấy giờ, được Phật đồng ý chúng đại Bồ tát đều lễ chân Phật,
nhiễu quanh bên phải bảy vòng, đem vô lượng tràng phan, bảo cái, y phục, anh
lạc, hương vòng hoa, châu báu, vàng bạc các loại hoa, hòa tấu các loại âm nhạc
thượng diệu, trong chốc lát đến chỗ Phật Thích Ca cúng dường, cung kính, tôn
trọng, khen ngợi Phật, Bồ tát rồi nhiễu trăm ngàn vòng, đảnh lễ chân Phật, ngồi
qua một bên.
Trong hằng hà sa số cõi Phật khắp các phương Nam, Tây, Bắc
bốn góc, trên dưới, khắp nơi đều có vô lượng, vô số đại Bồ tát đến thế giới
Kham Nhẫn để vân hội cũng như vậy.
Bấy giờ, các chúng cõi trời như trời Tứ đại thiên vương, trời
Ba mươi ba, trời Dạ ma, trời Đổ sử đa, trời Lạc biến hóa, trời Tha hóa tự tại,
trời Phạm chúng, trời Phạm phụ, trời Phạm hội, trời Đại phạm, trời Đại quang,
trời Thiểu quang, trời Vô lượng quang, trời Cực quang tịnh, trời Tịnh, trời
Thiểu tịnh, trời Vô lượng tịnh, trời Biến tịnh, trời Quảng, trời Thiểu quảng,
trời Vô lượng quảng, trời Quảng quả, trời Vô phiền, trời Vô nhiệt, trời Thiện
hiện, trời Thiện kiến, trời Sắc cứu cánh đều đem vô lượng các loại hương hoa, hương
bột, hương đốt, hương cây, hương lá, các hương xen lẫn, tràng hoa thích ý,
tràng hoa sinh loại, tràng hoa long tiền và vô lượng tràng hoa đủ loại, đem vô
lượng hoa cõi trời thơm đẹp nhất, hoa sen đủ màu: Xanh, đỏ, trắng, vàng, hoa vi
diệu âm, hoa đại vi diệu âm và vô lượng hương hoa cõi trời thơm đẹp khác đi đến
chỗ Phật cúng dường, cung kính, tôn trọng, khen ngợi Phật, Bồ tát rồi nhiễu
trăm ngàn vòng, đảnh lễ chân Phật rồi lui qua một bên.
Bấy giờ, chúng đại Bồ tát ở mười phương đã đến, các loại tràng
phan, bảo cái, y phục, anh lạc, châu báu, hương hoa, và các loại âm nhạc của vô
lượng trời Dục giới, Sắc giới dâng cúng, nhờ thần lực của Phật đều bay lên hư
không, hợp thành hoa đài che khắp tam thiên đại thiên thế giới, bốn gốc trên
đỉnh đài đều có phướn báu, lọng đài. Phướn báu được trang trí bằng anh lạc, màu
sắc sặc sỡ, ngọc quý, tràng hoa rũ xuống thật đáng ưa thích.
Bấy giờ, trong hội có trăm ngàn ức, hàng ngàn ức chúng, đều từ chỗ ngồi
đứng dậy, chấp tay cung kính thưa:
- Bạch Thế Tôn! Chúng con nguyện đời vị lai sẽ làm Phật,
tướng hảo, oai đức như Thế Tôn ngày nay, cõi nước trang nghiêm, đại chúng Thanh
văn, Bồ tát, người, trời chuyển pháp luân đều như Phật ngày hôm nay.
Bấy giờ, Thế Tôn biết được tâm nguyện của họ, đối với các
pháp đã ngộ vô sanh nhẫn, hiểu rõ tất cả bất sanh, bất diệt, vô tác, vô vi, nên
Ngài mỉm cười, từ miệng phóng ra ánh sáng đủ màu sắc.
Lúc đó, A nan đà liền rời khỏi chỗ ngồi, chấp tay cung kính
thưa:
- Bạch Thế Tôn! Do nhân duyên nào mà Ngài mỉm cười? Chư Phật
mỉm cười không phải là không có nhân duyên.
Phật bảo:
- A nan! Trăm ngàn ức, hàng ngàn ức chúng
nói trên, đối với các pháp đã ngộ vô sanh nhẫn, hiểu rõ tất cả bất sanh, bất
diệt, vô tác, vô vi. Các vị ấy ở đời vị lai trải qua sáu mươi tám trăm ức đại kiếp, siêng năng tu hạnh Bồ
tát, trong kiếp Diệu Pháp Hoa sẽ được thành Phật, đều đồng một hiệu là Giác
Phần Hoa Như Lai, Ứng Chánh đẳng giác, Minh Hành Viên Mãn, Thiện Thệ, Thế Gian
Giải, Vô Thượng sĩ, Điều Ngự Trượng Phu(1), Thiên Nhơn Sư, Phật, Bạc già phạm.
Thích nghĩa:
(1). Kinh ĐBN do HT Thích Trí Nghiêm dịch danh hiệu
thứ 7. và 8. là Vô Thượng Trượng Phu và Điều Ngự sĩ. Thông thường thì các Kinh
gọi Vô Thượng Sĩ và Điều Ngự Trượng Phu. Nhưng nếu gọi là Vô Thượng Trượng Phu
và Điều Ngự sĩ cũng không có gì khác biệt lắm vì danh từ Trượng Phu hay Đại Sĩ
có thể hoán chuyển cho nhau như trong trường hợp này. Chúng tôi ghi là Vô
Thượng Sĩ hay Điều Ngự Trượng Phu là vì hai danh từ này phổ thông hơn.
Thay
lời sơ giải:
Phẩm “Tướng Lưỡi”của Hội thứ II này đã thích nghĩa và lược
giải ở ba phẩm:
1. Phẩm “Duyên
Khởi” quyển 01 và 02, Hội thứ I, ĐBN;
2. Phẩm “Hiện
Tướng Lưỡi” phần sau quyển 10, Hội thứ I; và
3. Phẩm “Duyên
Khởi” quyển 401, Hội thứ II.
Nên ở đây không cần trùng tuyên nữa. Quí vị có thể trở
lại, ôn tập các phẩm trên nếu cần.
---o0o---