XI. PHẨM “MA
SỰ”
Phần cuối
quyển 546 cho đến phần đầu quyển 547,
Hội thứ IV,
TBBN.
Tóm lược:
(Những gì gọi là ma sự?)
Khi ấy, Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Ngài nói các thiện
nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa, khi tu công đức hay gặp nhiều trở ngại. Những gì
gọi là trở ngại?
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Việc trở ngại đó
là các ma sự.
Cụ thọ Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Thế nào gọi là ma sự
của Bồ tát?
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Đại Bồ tát nào khi
muốn giảng nói Bát nhã Ba la mật, có lúc nói
pháp chính yếu có biện tài mà lâu mới phát sanh, hoặc nói pháp chính yếu có
biện tài vội vàng phát khởi, hoặc nói pháp chính yếu có biện tài phát sanh quá
lượng, hoặc muốn nói chưa xong liền ngưng, hoặc nói pháp chính yếu ngôn từ lộn
xộn, hoặc nói pháp chính yếu ngôn từ gián đoạn, hoặc khi nói pháp khởi lên
những điều không tốt, làm cho những điều muốn nói không được tùy tâm. Nên biết
đó là việc ma của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Đại Bồ tát nào khi biên chép Kinh Bát Nhã sâu xa, ợ ngáp
uể oải, cùng nhau cười giỡn, khinh lấn lẫn nhau, thân tâm dao động, rối loạn
mất chánh niệm, văn cú lộn xộn, mê mờ về nghĩa lý, chẳng được thấm nhuần pháp
vị, sanh tâm nhàm chán, bỏ ngang, tranh cãi chống báng lẫn nhau. Vì những sự
kiện này nên biên chép không xong. Nên biết đó là việc ma của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Nếu lúc đại Bồ tát thọ trì, đọc tụng, tư duy tu tập, nói
và nghe Kinh Bát Nhã sâu xa, hoặc ợ ngáp uể oải, cùng nhau cười giỡn, khinh lấn
lẫn nhau, thân tâm dao động, rối loạn mất chánh niệm, văn cú lộn xộn, mê mờ về
nghĩa lý, chẳng được thấm nhuần pháp vị, sanh tâm chán bỏ ngang, tranh cãi
chống báng lẫn nhau. Do những sự kiện này nên việc làm không thành tựu. Nên
biết đó là việc ma của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Đại Bồ tát nào khi nghe thuyết Kinh Bát Nhã sâu xa mà suy
nghĩ thế này: Ta ở trong đây không được thọ ký nên nghe làm gì? Hoặc suy nghĩ:
Trong đây chẳng nói tên ta thì nghe làm gì. Hoặc suy nghĩ: Trong đây chẳng nói
đến thành ấp, xóm làng, nơi sanh của ta thì nghe làm gì. Vì những lý do này nên
tâm chẳng thanh tịnh, tâm không đoái hoài, từ chỗ ngồi chán nản bỏ đi. Nên biết
đó là việc ma của Bồ tát.
Thiện Hiện nên biết! Đại Bồ tát nào
khi nghe thuyết Kinh Bát Nhã sâu xa, tâm chẳng thanh tịnh, chán bỏ đi, tùy theo
tâm chẳng thanh tịnh của vị kia khởi lên chán bỏ Kinh này mà bước đi bao nhiêu
bước thì giảm bấy nhiêu kiếp số công đức như vậy, và chuốc lấy bấy nhiêu tội
ngăn ngại giác ngộ. Người đó đã chịu tội rồi, trải qua thời gian cũng như vậy,
phát tâm siêng năng tinh tấn tu các hạnh khổ khó làm của Bồ tát mới có thể trở
lại như cũ. Vì thế gọi là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Đại Bồ tát nào buông bỏ Kinh điển tương ưng Bát Nhã
sâu xa dẫn đến Nhất thiết trí trí mà học các Kinh điển Nhị thừa, không thể dẫn
đến Nhất thiết trí trí, rời bỏ cội rễ mà vin vào cành lá. Nên biết đó là ma sự
của Bồ tát.
Vì sao? Vì Kinh điển tương ưng Bát
Nhã sâu xa có thể sanh các công đức thù thắng thế gian và xuất thế gian. Do đó,
có thể dẫn đến Nhất thiết trí trí, có công dụng và thế lực lớn, ví như gốc rễ.
Các Kinh điển khác không có công dụng như vậy, ví như công năng của cành lá,
không thể vượt hơn được.
Nếu các thiện nam thiện nữ trụ Bồ
tát thừa tu học Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu xa như vậy tức là tu học các
công đức thù thắng thế gian và xuất thế gian của tất cả chúng đại Bồ tát, chóng
tiến đến Nhất thiết trí trí.
Nếu các thiện nam thiện nữ trụ Bồ
tát thừa buông bỏ Kinh điển tương ưng
Bát Nhã sâu xa để cầu học Kinh điển tương ưng Nhị thừa, tức là buông bỏ tất
cả các công đức thù thắng thế gian và xuất thế gian của chúng đại Bồ tát, không
bao giờ đạt đến Nhất thiết trí trí. Các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa này
phước tuệ ít ỏi, bỏ gốc tìm ngọn. Thế nên gọi là ma sự của Bồ tát.
Thiện Hiện nên biết! Như chó đói ngu
si, bỏ chủ theo tớ cầu xin miếng ăn. Vào thời tương lai, có các thiện nam thiện
nữ trụ Bồ tát thừa, bỏ Kinh điển tương
ưng Bát Nhã sâu xa, căn bản của Nhất thiết trí trí, để cầu học Kinh điển tương ưng Nhị thừa cũng lại như vậy. Vì sao? Vì
các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa này trí tuệ hiểu biết ám độm, nên bỏ
Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu xa có thể dẫn Nhất thiết trí trí mà cầu học
Kinh điển dẫn đến công đức Thanh văn, Độc giác. Chắc chắn không thể đạt được
Nhất thiết trí trí. Vì sao? Vì Kinh điển tương ưng Thanh văn, Độc giác chỉ là điều phục tự thân được vắng lặng để
ra khỏi khổ sanh tử, đạt đến Niết bàn an lạc, tinh tấn tu học Kinh điển như
vậy, dẫn đến căn lành, cứu cánh chỉ được trụ địa Nhị thừa, tự lợi viên mãn.
Kinh điển tương ưng Bát nhã Ba la mật sâu xa cứu giúp khắp tất cả hữu tình ra
khỏi sự khổ sanh tử, được Niết bàn an lạc. Tinh tấn tu học Kinh điển này dẫn
đến căn lành cứu cánh đạt đến Nhất thiết trí trí, đem lại lợi ích an vui cho
tất cả hữu tình.
Này Thiện Hiện! Ví như có người muốn
xem voi chúa thân hình lớn hay nhỏ, thuộc loại mạnh mẽ hay yếu đuối, được thấy
voi mà người ấy không xem, lại đi tìm dấu chân của nó. Ý ông thế nào? Người đó
có thông minh không?
Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Không.
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Vào thời tương lai
có các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa, bỏ Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu
xa, cội rễ của Nhất thiết trí trí để cầu học Kinh điển tương ưng Nhị thừa và
trong đó mong cầu được Nhất thiết trí trí cũng lại như vậy.
Này Thiện Hiện! Ví như có người vì
tìm trân bảo nên đến biển lớn. Đã đến bờ biển, người ấy không vào biển lớn mà
trở lại xem nước nơi dấu chân trâu, rồi suy nghĩ: Nước trong biển lớn lượng sâu
rộng của nó có bằng đây không? Trong đó có lẽ cũng có các trân bảo. Ý ông thế
nào? Người đó có khôn không?
Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Người đó không khôn.
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Vào thời tương lai
có các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa, bỏ Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu
xa cội rễ của Nhất thiết trí trí để cầu học Kinh điển tương ưng Nhị thừa, và
trong đó mong cầu được Nhất thiết trí trí cũng lại như vậy. Vì sao? Vì người đó
tinh tấn tu học Kinh điển Nhị thừa, cuối cùng chỉ có thể đắc quả Dự lưu, tuần
tự cho đến Độc giác Bồ đề, tất nhiên không thể được Nhất thiết trí trí.
Thế nên các thiện nam thiện nữ trụ
Bồ tát thừa muốn mau chứng đắc Nhất thiết trí trí, nên học Bát nhã Ba la mật,
không nên cầu học Kinh điển Nhị thừa. Vì sao? Vì Bát Nhã sâu xa chắc chắn là
cội rễ của Nhất thiết trí trí, còn Kinh điển Nhị thừa như là cành lá. (Q.546, TBBN)
Này Thiện Hiện! Như có thợ hoặc học
trò của ông ta, muốn làm cung điện lớn,
cao rộng tốt đẹp như cung điện trời Đế Thích. Sau khi thấy cung điện đó, người
kia lại làm cung điện kiểu như cung điện Nhật Nguyệt. Ý ông thế nào? Người thợ
hoặc học trò của ông ta có thể làm cung điện rộng lớn, tốt đẹp như cung điện
trời Đế Thích không?
Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Không được.
Phật dạy:
- Người ấy có thông minh không?
Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Người ấy chẳng thông
minh.
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Vào thời tương lai
có các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa được Bát Nhã sâu xa, lại bỏ để cầu
học Kinh điển Nhị thừa và muốn chứng đắc quả vị Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ đề, làm
lợi ích an lạc hữu tình cũng lại như vậy. Nên biết đó là loại ngu si.
Này Thiện Hiện! Như có người muốn thấy Chuyển luân Thánh vương, thấy rồi
chẳng nhận biết, bỏ đến nơi khác, thấy
vua nước nhỏ, quán sát hình tướng của ông ta và suy nghĩ: Hình tướng của
Chuyển luân Thánh vương oai đức đâu có hơn người này. Ý ông thế nào? Người đó
có thông minh không?
Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Người đó không thông
minh.
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Vào thời tương lai
có các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa muốn hướng đến quả vị Vô Thượng Chánh
Đẳng Bồ đề, chuyển pháp luân vi diệu, độ thoát các hữu tình, bỏ Bát Nhã sâu xa,
cầu học Kinh điển tương ưng Nhị thừa và nói Kinh điển kia cùng đây đâu có gì
khác nhau, vì sao phải dùng Kinh đó! Vì nhân duyên này chắc chắn không thể đạt
Nhất thiết trí trí. Vì sao? Vì Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu xa có nhiều
phương tiện thị hiện, khuyến khích, dẫn dắt, khen ngợi, vui mừng. Các thiện nam
thiện nữ trụ Bồ tát thừa, đối với quả vị Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ đề được Bất
thối chuyển mà bỏ để cầu học Kinh điển Nhị thừa, nên biết người kia cũng lại
như vậy. Vì sao? Vì người tinh tấn tu
học Kinh điển Nhị thừa chắc chắn không thể chứng được quả vị Phật. (Q.546, TBBN)
Này Thiện Hiện! Như có người đói được thức ăn trăm vị mà bỏ để cầu
ăn cơm của lúa ngắn hạn, hai tháng. Ý ông thế nào? Người đó có thông minh
không?
Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Người đó không thông
minh.
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Cũng vậy, vào thời
tương lai, có các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa, cầu hướng đến quả vị Vô
Thượng Chánh Đẳng Bồ đề mà bỏ Bát Nhã sâu xa, để cầu học Kinh điển tương ưng
Nhị thừa, với ý muốn tìm Nhất thiết trí trí trong Kinh Nhị thừa ấy, hoài công
nhọc nhằn, cuối cùng họ chẳng được gì.
Này Thiện Hiện! Như có người nghèo được ngọc vô giá, mà bỏ để đổi
lấy đá Ca già mạc ni (thủy tinh).
Ý ông thế nào? Người đó có thông minh không?
Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Người đó không thông
minh.
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Cũng vậy, vào thời
tương lai có các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa, cầu hướng đến quả vị Vô
Thượng Chánh Đẳng Bồ đề mà bỏ Bát Nhã sâu xa, để cầu học Kinh điển tương ưng
Nhị thừa, với ý muốn tìm Nhất thiết trí trí trong Kinh Nhị thừa ấy, hoài công
nhọc nhằn cuối cùng họ chẳng được gì.
Này Thiện Hiện! Các thiện nam thiện
nữ trụ Bồ tát thừa, nếu đang lúc biên chép, thọ trì, đọc tụng, tư duy tu tập
Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu xa, mà có những sự biện luận phức tạp nổi lên
và muốn nói về những pháp môn khác nhau, làm cho những việc biên chép v.v...
chẳng được hoàn tất. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Cụ thọ Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Có thể biên chép Bát
Nhã sâu xa được không?
Phật bảo:
- Thiện Hiện! Không được. Nếu các
thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa khi biên chép Kinh điển tương ưng Bát Nhã
sâu xa mà nghĩ: Ta dùng văn tự biên chép Bát nhã Ba la mật, như vậy văn tự tức
là Bát nhã Ba la mật, hoặc nương vào văn
tự chấp trước Bát nhã Ba la mật. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Các thiện nam thiện
nữ trụ Bồ tát thừa khi biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy giảng nói
Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu xa mà nghĩ
đến đất nước, thành ấp, Kinh đô, nơi chốn, thầy bạn, cha mẹ, vợ con, anh
em, chị em, bà con, bè bạn, vua quan, trộm cướp, thú dữ, người ác, quỷ ác, đám
đông, dạo chơi, âm nhạc, báo oán, báo ơn, thực phẩm, y phục, giường nằm, hoặc
nghĩ đến các vật dụng khác cho thân, hoặc nghĩ đến sự sáng tác văn tụng, sách
vở, thời tiết lạnh, nóng, ấm, mát, những việc voi ngựa nước lửa, hoặc nghĩ đến
những sự nghiệp khác đã xa lìa. Nên biết đều là ma sự của Bồ tát.
Ma dùng những việc ấy làm khuấy động
Bồ tát, làm cho những việc biên chép đều chẳng được thành tựu, Bồ tát biết rõ
hãy nên xa lìa.
Này Thiện Hiện! Các thiện nam thiện
nữ trụ Bồ tát thừa, khi biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, giảng nói
Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu xa, được
sự cung kính cúng dường, được nhiều lợi ích, tiếng khen. Vì lý do này mà
người đó bỏ bê sự nghiệp đã làm, nên biết đó cũng là ma sự của Bồ tát. Bồ tát
biết rõ hãy nên xả bỏ.
Này Thiện Hiện! Các thiện nam thiện
nữ trụ Bồ tát thừa, khi biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, giảng nói
Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu xa, ác
ma hóa ra những hình tượng Bí sô cầm các loại sách thế tục, hoặc Kinh điển
tương ưng Nhị thừa, giả hiện bạn thân trao cho Bồ tát và bảo Bồ tát: “Kinh
điển này ý nghĩa sâu xa, uyên áo, nên siêng năng tu học; bỏ Kinh đã học kia
đi”. Các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa này phương tiện thiện xảo không nên
chấp nhận sách luận thế tục của ác ma trao cho, hoặc Kinh điển tương ưng Nhị
thừa. Vì sao? Vì sách luận của thế tục và Kinh điển Nhị thừa không thể dẫn phát
được Nhất thiết trí trí, không thể hướng đến quả vị Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ đề,
không phải thuận duyên hướng đến quả vị Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ đề mà nó gây
chướng ngại vô cùng.
Thiện Hiện nên biết! Trong Kinh điển
tương ưng Bát Nhã sâu xa, giảng rộng phương tiện thiện xảo Bồ tát đạo. Nếu ai
đối với Kinh này tinh tấn tu học, rất mau chứng đắc Nhất thiết trí trí. Nếu các
thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa không có phương tiện thiện xảo, sẽ gần gũi
bạn ác, bỏ Bát Nhã sâu xa, thọ học sách luận thế tục của ác ma và Kinh điển
tương ưng Nhị thừa. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
(Lưỡng bất hòa hiệp)
Này Thiện Hiện! Người nghe pháp, thích pháp, thích hỏi pháp, biên chép, thọ trì,
đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa. Người
thuyết pháp lại rơi vào giải đãi, chẳng muốn thuyết pháp cho ai, cũng chẳng
ban bố cho ai Bát Nhã sâu xa. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
tâm không tham đắm dục lạc, cũng không có giải đãi, ưa giảng và ưa ban bố Bát
Nhã sâu xa, phương tiện khuyến khích, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập.
Người nghe pháp lại giải đãi, ham vui, chẳng muốn lãnh thọ cho đến tu tập. Nên
biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người nghe pháp đầy
đủ sức trí tuệ, nhớ nghĩ, thích nghe, thích hỏi, biên chép, thọ trì, đọc tụng,
tu tập Bát Nhã sâu xa. Người thuyết pháp lại muốn đi đến phương khác, không thể
dạy bảo, truyền trao. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp ưa
thuyết, ưa ban bố Bát Nhã sâu xa, dùng phương tiện khuyến khích, biên chép, thọ
trì, đọc tụng, tu tập. Người nghe pháp muốn qua phương khác, không muốn nghe
thọ. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
thường đủ thứ ác dục lớn, yêu chuộng danh lợi, y phục, ăn uống, giường nằm,
thuốc thang và bao nhiêu vật dụng, của cải khác, thích sự cung kính, cúng
dường, tâm không nhàm chán. Người nghe pháp thiểu dục tri túc, tu hạnh viễn ly,
dõng mãnh tinh tấn, đầy đủ định huệ, chán sợ sự lợi dưỡng, cung kính và tiếng
khen. Cả hai không hòa hợp, không tiếp nhận thọ trì, biên chép, đọc tụng, tu
tập Bát Nhã sâu xa được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
thiểu dục tri túc, tu hạnh viễn ly, dõng mãnh tinh tấn, đầy đủ định huệ, chán
sự lợi dưỡng, cung kính và tiếng khen. Người nghe pháp có đủ ác dục lớn, yêu
chuộng danh lợi, y phục, ăn uống, giường nằm, thuốc thang và vật dụng, của cải,
đối với sự cúng dường, cung kính tâm không nhàm đủ. Cả hai không hòa hợp, không
thể tiếp nhận thọ trì, biên chép, tu tập Bát Nhã. Nên biết đó là ma sự của Bồ
tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp có
tín, có giới, thọ trì mười hai công đức đầu đà, thích thuyết Bát Nhã sâu xa cho
người khác, dùng phương tiện khuyến khích, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu
tập. Người nghe pháp không tín, không giới, cũng không tu mười hai công đức đầu
đà. Cả hai không hòa hợp, không thể dạy bảo, trao truyền, tiếp nhận, thọ trì,
đọc tụng, tu tập Bát Nhã được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người nghe pháp có
tín, có giới, thọ trì mười hai công đức đầu đà, ưa nghe, hỏi, biên chép, thọ
trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa. Người thuyết pháp không tín, không giới,
cũng không có mười hai công đức hạnh đầu đà. Cả hai không hòa hợp, nên không
đạt được kết quả nói hay nghe, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã
được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
không có tâm tham lam, bỏn xẻn mà có thể bố thí tất cả. Người nghe pháp có tâm
tham lam, bỏn xẻn và không thể xả thí, hoặc trái ngược trường hợp trên. Cả hai
không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao truyền, nghe nhận, biên chép,
thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người nghe pháp muốn
cầu cúng dường y phục, ăn uống, giường nằm, thuốc thang và vật dụng khác, nhưng
người thuyết pháp chẳng muốn thọ dụng, hoặc trái với trường hợp trên. Cả hai
không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao truyền, nghe nhận, biên chép,
thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
thành tựu khai trí, không muốn truyền bá. Người nghe pháp thành tựu diễn trí,
chẳng muốn nói tóm tắt, hoặc trái với trường hợp trên. Cả hai không hòa hợp nên
không đạt được sự dạy bảo, trao truyền, nghe nhận, biên chép, thọ trì, đọc
tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
chuyên ưa muốn biết rộng trình tự pháp nghĩa mười hai phần giáo. Người nghe
pháp chẳng muốn biết rộng trình tự pháp nghĩa mười hai phần giáo, hoặc trái với
trường hợp trên. Cả hai không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao
truyền, nghe nhận, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được.
Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
thành tựu sáu pháp Ba la mật, dùng phương tiện thiện xảo đạt được Đà la ni.
Người nghe pháp không được công đức như vậy, hoặc trái với trường hợp trên. Cả
hai không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao truyền, nghe nhận, biên
chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được. Nên biết đó là ma sự của
Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
muốn làm cho người nghe pháp cung kính biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát
Nhã sâu xa. Người nghe pháp chẳng tùy thuận ý của người thuyết pháp, hoặc trái
với trường hợp trên. Cả hai không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao
truyền, nghe nhận, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được.
Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp đã
xa lìa trần cấu xan tham, đã xa lìa năm triền cái. Người nghe pháp chưa lìa xan
tham, chưa xa lìa triền cái, hoặc trái với trường hợp trên. Cả hai không hòa
hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao truyền, nghe nhận, biên chép, thọ trì,
đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người nghe pháp có
tâm tin yêu, muốn hiểu rõ nghĩa lý sâu xa, nhưng người thuyết pháp đối với Kinh
này chưa được thuần thục sâu xa nên không thể xác quyết rõ ràng, làm cho người
nghe pháp không muốn nghe. Do nhân duyên này nên không biên chép, thọ trì, đọc
tụng, tu tập Bát nhã Ba la mật. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
tâm thích nói pháp, nhưng người nghe pháp lại không muốn nghe, hoặc trái với
trường hợp trên. Cả hai không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao
truyền, nghe nhận, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được.
Nên biết đó là ma sự của Bồ tát. (Q.546,
TBBN)
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
tuy muốn nói pháp nhưng thân căn bệnh nặng ràng buộc nên không thể thuyết pháp
được. Người nghe pháp tuy muốn nghe pháp nhưng thân căn bệnh nặng ràng buộc nên
không thể nghe pháp được. Cả hai không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo,
trao truyền, nghe nhận, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa
được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Có các thiện nam
thiện nữ trụ Bồ tát thừa khi biên chép, thọ trì, đọc tụng, tư duy, giảng nói
Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu xa, có người đến nói về những cảnh giới ác và
những việc khổ, nhân đó lại bảo: “Ngươi đối với thân này nên siêng năng tinh
tấn sẽ mau chấm dứt hết khổ, vào Bát Niết bàn. Cần gì phải dừng lại biển cả
sanh tử, nhẫn chịu trăm ngàn sự đau khổ khó nhẫn, để cầu hướng đến quả vị Vô
Thượng Chánh Đẳng Bồ đề”. Do những lời nói ấy mà sự biên chép, thọ trì, đọc
tụng, tu tập, tư duy giảng nói Bát Nhã sâu xa này chẳng được trọn vẹn. Nên biết
đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Có các thiện nam
thiện nữ trụ Bồ tát thừa, khi biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy,
giảng nói Kinh điển tương ưng Bát Nhã sâu xa, có người đến khen ngợi những sự
thù thắng ở cõi người, và khen ngợi sự trường thọ, an vui của cõi trời, rồi
người đó nói: Tuy ở cõi Dục thọ những dục lạc, ở trong cõi Sắc hưởng vui tịnh
lự (thiền), ở cõi Vô sắc hưởng vui
đẳng chí (định), nhưng đó đều là
những pháp vô thường, khổ, không, vô ngã, bất tịnh, biến hoại, pháp tàn tạ,
pháp xa lìa, pháp dứt diệt. Vì sao ngươi đối với thân này chẳng tinh tấn để
chứng quả Dự lưu, tuần tự cho đến Độc giác Bồ đề, vào Bát Niết bàn cứu cánh an
vui. Sao lại ở lâu nơi luân hồi sanh tử, vô cớ vì người khác chịu những khổ
nhọc để cầu quả vị Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ đề. Do những lời nói ấy mà sự biên
chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, giảng nói Bát nhã Ba la mật sâu xa này
không được trọn vẹn. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
sống một mình, không bị ràng buộc, chuyên tu việc mình chứ chẳng lo việc người
khác. Người nghe pháp thích lãnh đồ chúng, thích lo việc người khác nhưng chẳng
lo việc mình, hoặc trái với trường hợp trên. Cả hai không hòa hợp nên không đạt
được sự dạy bảo, trao truyền, nghe nhận, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập
Bát Nhã được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
chẳng ưa ồn ào xen tạp. Người nghe pháp thích chỗ ồn ào xen tạp, hoặc trái với
trường hợp trên. Cả hai không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao
truyền, nghe nhận, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được.
Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
muốn người nghe hoàn toàn tùy thuận và hỗ trợ những điều mình nói. Người nghe
pháp chẳng tùy thuận ý muốn của người nói, hoặc trái với trường hợp trên. Cả
hai không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao truyền, nghe nhận, biên
chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp vì
danh lợi nên muốn thuyết pháp cho người khác, và muốn những người nghe đó biên
chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa. Người nghe pháp biết những điều
như vậy, nhưng không muốn tùy thuận chấp nhận. Hoặc người nghe vì danh lợi cho
nên muốn thỉnh người thuyết pháp và muốn phương tiện biên chép, thọ trì, đọc
tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa. Người thuyết pháp biết những điều như vậy nhưng không
chấp nhận lời thỉnh kia. Cả hai không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo,
trao truyền, nghe nhận, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã được. Nên
biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
muốn đến phương khác, nơi có thể nguy hiểm đến thân mạng. Người nghe pháp sợ
mất thân mạng, nên chẳng muốn đi theo. Hoặc người nghe muốn qua phương khác,
nơi có thể nguy hiểm đến thân mạng. Người thuyết pháp sợ mất thân mạng, chẳng
muốn cùng đi. Cả hai không hòa hợp nên không đạt được sự dạy bảo, trao truyền,
nghe nhận, biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã được. Nên biết đó là ma
sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
muốn qua phương khác, cõi nước có nhiều giặc cướp, tật dịch, đói khát. Người
nghe pháp lo sợ nơi ấy gian khổ nên chẳng chịu đi theo. Hoặc người nghe muốn
qua phương khác, cõi nước có nhiều giặc cướp, tật dịch, đói khát, nhưng người
thuyết pháp lo sợ nơi ấy gian khổ nên chẳng chịu cùng đi. Cả hai không hòa hợp
nên không thể đạt được sự dạy bảo, trao truyền nghe nhận, biên chép, thọ trì,
đọc tụng, tu tập Bát Nhã sâu xa được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát. (Hết Q. 546, TBBN)
Quyển thứ
547
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
muốn qua phương khác, nơi an ổn, giàu có, an vui, không có tai nạn. Người nghe
pháp muốn đi theo người thuyết pháp. Người thuyết pháp phương tiện nói thử:
“Tuy ngươi vì lợi muốn đi theo ta, nhưng ngươi đến đó đâu hẳn đã vừa lòng! Nên
suy nghĩ cẩn thận, đừng để sau này hối hận”. Người nghe pháp sau khi nghe nói
như vậy, suy nghĩ: Thầy này chẳng muốn để ta cùng đi. Nếu như ta cố tình đi
theo thì chắc gì đã được nghe pháp. Vì sự việc này mà người nghe pháp chẳng đi
theo. Cả hai không hòa hợp nên không thể dạy bảo, trao truyền, nghe nhận, biên
chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát. (Q.547, TBBN)
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp
muốn qua phương khác phải đi qua con đường hoang vu, hiểm trở, có nhiều giặc
cướp và những sự khủng bố của kẻ hung dữ, ác thú, thợ săn, rắn độc v.v... Người
nghe pháp muốn cùng đi theo. Người thuyết pháp phương tiện nói thử: “Vì sao
bỗng dưng ngươi muốn theo ta đến những nơi có nhiều nguy hiểm như vậy? Hãy nên
suy nghĩ cẩn thận, đừng để sau này lo âu, hối hận”. Người nghe pháp nghe rồi
suy nghĩ: Thầy này chẳng muốn cho ta đi theo, nếu như ta cố tình đi theo chắc
gì đã được nghe pháp. Vì nguyên nhân này mà người nghe pháp chẳng đi theo. Cả
hai không hòa hợp nên không thể dạy bảo, trao truyền, nghe nhận, biên chép, thọ
trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã được. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Người thuyết pháp có
nhiều thí chủ luôn luôn cùng theo kề cận. Người nghe pháp đến thỉnh thuyết Bát
nhã Ba la mật, hoặc thỉnh biên chép, thọ trì, đọc tụng, như lời dạy tu hành.
Nhưng người thuyết pháp có nhiều việc trở ngại, không rảnh để dạy bảo. Vì vậy,
người nghe pháp sanh tâm ghét hờn, mặc dù sau đó có được dạy bảo nhưng chẳng
thèm nghe. Cả hai không hòa hợp nên không thể dạy bảo, trao truyền, nghe nhận,
biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát Nhã được. Nên biết đó là ma sự của Bồ
tát.
(Những trở ngại do Ác ma gây ra)
Này Thiện Hiện! Có các ác ma hóa ra
đủ thứ hình dạng đến chỗ Bồ tát tìm cách phá hoại, làm cho người đó đối với
Kinh điển tương ưng Bát nhã Ba la mật chẳng thể biên chép, thọ trì, đọc tụng,
tu tập, tư duy hay giảng nói cho người khác được. (Q.547, TBBN)
Thế nên, này Thiện Hiện! Các thiện
nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa khi biên chép v.v... Bát Nhã sâu xa thường có
những sự trở ngại, nên biết đều là ma sự của Bồ tát.
Cụ thọ Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Vì sao mà ác ma hóa
thành các hình tướng đến chỗ Bồ tát tìm cách phá hoại, làm cho người đó đối với
Kinh điển tương ưng Bát nhã Ba la mật không thể biên chép, thọ trì, đọc tụng,
tu tập, tư duy hay giảng nói cho người khác được?
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Bát Nhã sâu xa có
khả năng sanh ra Nhất thiết trí trí của chư Phật. Tất cả Nhất thiết trí trí của
chư Phật sanh ra lời dạy của Phật. Lời dạy của Phật sanh ra vô lượng, vô số Bát
Nhã hữu tình. Bát Nhã hữu tình đoạn đứt vô biên các phiền não. Người đã đoạn
tận phiền não thì tất cả ác ma chẳng thể làm hại được. Vì tất cả ác ma chẳng
làm hại được nên sanh nhiều buồn khổ, như bị mũi tên đâm vào tim chúng. Chúng
nghĩ: Chớ để cho Bát Nhã sâu xa này làm trống khuyết cảnh giới của ta. Thế nên
ác ma hóa thành các hình tướng đến chỗ Bồ tát tìm cách phá hoại, làm cho người
đó đối với Kinh điển tương ưng Bát nhã Ba la mật chẳng thể biên chép, thọ trì,
đọc tụng, tu tập, tư duy hay giảng nói cho người khác được.
Khi ấy, Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Ác ma hóa thành các
hình tướng đến chỗ Bồ tát tìm cách phá hoại như thế nào?
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Có các ác ma hóa ra hình tướng Sa môn đến chỗ Bồ tát
tìm cách phá hoại, làm cho người đó chán bỏ Bát Nhã sâu xa. Sa môn giả đó nói
như vầy: “Kinh điển vô tướng mà ngươi tu tập, tụng đọc chẳng phải là chơn Bát
nhã Ba la mật. Kinh điển hữu tướng ta tu tập, tụng đọc là chơn Bát nhã Ba la
mật”. Khi chúng nói lời như vậy, có các Bồ tát chưa được thọ ký, mới học Đại
thừa trí tuệ thấp kém, hạn hẹp liền sanh tâm nghi hoặc đối với Kinh điển tương
ưng Bát nhã Ba la mật. Vì nghi hoặc nên đối với Bát nhã Ba la mật sanh tâm chán
bỏ. Vì có tâm chán bỏ nên chẳng biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy,
giảng nói Bát Nhã sâu xa cho người khác. Nên biết đó là việc ma của Bồ tát.
Này Thiện Hiện! Có các ác ma hóa ra
hình tướng Bí sô đến chỗ Bồ tát, nói với Bồ tát: “Những Bồ tát nào thực hành Bát
nhã Ba la mật sâu xa, chỉ chứng thật tế đắc quả Dự lưu, cho đến đắc quả Độc
giác Bồ đề chứ không bao giờ có thể chứng đắc quả Phật vô thượng. Tại sao phải
đối với Bát Nhã này hoài công nhọc nhằn?” Bồ tát nghe như vậy liền bỏ, chẳng
biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, giảng nói Bát Nhã sâu xa cho
người khác. Nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Thế nên, này Thiện Hiện! Khi biên
chép v.v… Bát Nhã sâu xa có rất nhiều ma sự như vậy, Bồ tát nên biết rõ, nên
tinh tấn chánh niệm, chánh tri, tìm cách xa lìa. (Q. 547, TBBN)
Cụ thọ Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Đúng vậy! Bạch Thiện
Thệ! Đúng vậy! Khi biên chép v.v... Bát Nhã sâu xa có rất nhiều ma sự. Ví như
ngọc Thần châu đại bảo vô giá, tuy có sức thù thắng nhưng cũng có nhiều giặc
oán. Cũng vậy, Bát nhã Ba la mật này tuy có phước đức thù thắng nhưng cũng có
nhiều trở ngại. Các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa, vì ít phước đức nên khi
biên chép v.v... có ác ma đến làm trở ngại, mặc dù có tâm ưa thích thực hiện
nhưng không thành tựu được. Vì sao? Vì có người ngu si bị ma làm mê hoặc, khi
các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát thừa biên chép v.v... Bát Nhã sâu xa bị kẻ đó
làm trở ngại.
Bạch Thế Tôn! Kẻ ngu si đó tuệ giác
ít ỏi nên không thể nghĩ bàn pháp Phật rộng lớn bao la. Chính họ không thể biên
chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy lắng nghe giảng nói Bát nhã Ba la mật
được, mà còn muốn làm trở ngại sự biên chép của người khác nữa.
Phật dạy:
- Này Thiện Hiện! Đúng vậy! Đúng như
lời ông nói! Có kẻ ngu si bị ma sai khiến, chưa trồng căn lành, phước tuệ ít
mỏng, chưa phát nguyện rộng lớn đối với Phật, chưa được bạn lành bảo hộ, chính
mình đối với Bát nhã Ba la mật không thể biên chép cho đến giảng nói được, còn
làm cho các thiện nam tử mới học Đại thừa bị trở ngại khi biên chép, thọ trì
v.v... Bát Nhã sâu xa.
Vào thời tương lai có các thiện nam,
thiện nữ phước tuệ nông cạn, căn lành ít ỏi, đối với công đức rộng lớn của chư
Như Lai tâm chẳng ưa thích. Chính mình đối với Bát nhã Ba la mật không thể biên
chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy lắng nghe, hỏi, giảng nói, lại còn muốn
làm trở ngại sự biên chép thọ trì, v.v... của người khác. Nên biết những loại
người đó bị mắc phải vô biên tội.
Này Thiện Hiện! Có các thiện nam
thiện nữ trụ Bồ tát thừa khi biên chép, thọ trì, v.v... Bát Nhã sâu xa bị nhiều
việc ma làm trở ngại, làm cho sự biên chép chẳng được thành tựu. Do đó, công
đức không được viên mãn, vì phước tuệ ít ỏi và căn lành chưa thành thục.
Có các thiện nam thiện nữ trụ Bồ tát
thừa, lúc biên chép, thọ trì v.v... Bát Nhã sâu xa mà không có việc ma, nên
biết đều nhờ vào thần lực từ bi hộ niệm của chư Phật. Vì sao? Vì ác ma và bè lũ
của chúng tuy luôn tìm đủ mọi cách muốn hoại diệt Bát nhã Ba la mật, nhưng chư
Phật Thế Tôn cũng luôn luôn phương tiện từ bi hộ niệm, làm cho các thiện nam
thiện nữ trụ Bồ tát thừa khi biên chép, thọ trì v.v... Bát Nhã sâu xa không có
các chướng ngại và được mau chứng quả vị Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ đề. (Q.547, TBBN)
Lược giải:
1. Những gì là ma sự của Bồ tát?
Lúc đang thọ
trì Bát nhã Ba la mật mà bỏ ngang đi học các Kinh khác, Bồ Tát nầy trọn không
thể đến Nhất thiết trí trí. Vì bỏ gốc tìm ngọn như người bỏ ngọc ma ni lấy ngọc
thủy tinh, cũng như kẻ đang đói bỏ cơm nóng sốt đi ăn cơm thiu… phải biết đó là
ma sự của Bồ Tát.
Cũng vậy,
đời sau có thiện nam, tín nữ tội dày phước mỏng cầu Phật đạo được Bát nhã Ba la
mật thậm thâm nầy lại bỏ đi lấy các Kinh sở hành của hàng Thanh văn, Bích Chi
Phật, phải biết đó là ma sự của Bồ Tát.
Các thiện
nam, tín nữ nầy thích nói pháp, ưa nói về ngũ uẩn, bố thí, thiền định; ưa nói các
pháp mầu sâu xa Phật học. Đó là ma sự. Vì trong Bát Nhã thậm thâm không có
tướng ưa nói; vì Bát Nhã không thể nghĩ bàn; vì Bát Nhã không suy ngẫm; vì Bát
Nhã không sanh diệt; vì Bát Nhã không nhiễm tịnh; vì Bát Nhã không định loạn;
vì Bát Nhã lìa danh ngôn; Bát Nhã chẳng thể nói; Bát Nhã chẳng thể nắm bắt
được... Vì sao? Vì trong Bát nhã Ba la mật thậm thâm như trước đã nói, các pháp
vô sở hữu, hoàn toàn chẳng thể nắm bắt được. Các thiện nam, tín nữ trụ Bồ tát
thừa, khi sao chép Kinh Bát Nhã không thâm hiểu như vậy, tâm bị nhiễu loạn,
khiến chẳng hoàn tất, nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Nếu thiện
nam, tín nữ trụ Bồ tát thừa, sao chép Bát Nhã mà nghĩ ta dùng văn tự sao chép
Bát Nhã và chấp văn tự có thể sao chép Bát Nhã thì nên biết đó là ma sự. Vì
sao? Vì trong Kinh Bát Nhã thậm thâm nầy, sắc không có văn tự, thọ, tưởng,
hành, thức không có văn tự, tất cả pháp mầu Phật đạo không có văn tự nên chẳng
chấp văn tự có thể sao chép Bát nhã Ba la mật. Chấp hay không chấp đều là ma
sự!
Nếu thiện
nam, tín nữ trụ Bồ tát thừa, khi sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy,
diễn nói Kinh Bát nhã Ba la mật thậm thâm ấy, nếu khởi nghĩ về cõi nước, hoặc
khởi nghĩ về thành ấp, hoặc khởi nghĩ về Kinh đô, hoặc khởi nghĩ về phương xứ
thì nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Các thiện
nam, tín nữ trụ Bồ tát thừa, khi sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy,
diễn nói Kinh Bát Nhã, nếu khởi nghĩ về bạn bè đồng học, hoặc khởi nghĩ cha mẹ,
vợ con, hoặc khởi nghĩ anh em, chị em, hoặc khởi nghĩ bằng hữu thân thích, nếu
khởi nghĩ về ác tặc, ác thú, hoặc khởi nghĩ ác nhân, ác quỷ, hoặc khởi nghĩ
chúng hội du hý, hoặc khởi nghĩ dâm nữ hoan lạc, hoặc khởi nghĩ báo ân, báo
oán, hoặc khởi vô lượng tưởng khác, đều là do sự dẫn dắt của ác ma làm chướng
ngại Bát Nhã, thì nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Nếu thiện
nam, tín nữ trụ Bồ tát thừa, khi sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy,
diễn nói Kinh Bát Nhã thậm thâm ấy, mà được danh dự lớn, được cung kính cúng
dường, y phục, ẩm thực, đồ nằm, thuốc men, của cải mà thiện nam, tín nữ ấy thọ
nhận và đắm trước, bỏ bê công việc thì nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Phật nói: “Trong Kinh Bát nhã Ba la mật nầy, Ta rộng nói đạo Bồ
tát phương tiện thiện xảo, nếu theo đó tinh cần tu học, mau chứng quả vị Giác
ngộ tối cao. Nếu các thiện nam, tín nữ trụ Bồ tát thừa bỏ Kinh điển nầy để thọ
học sách vở thế tục hoặc Kinh Nhị thừa của ác ma thì nên biết đó là ma sự của
Bồ tát”.
2. Lưỡng bất hòa hiệp:
Kinh nói:
Người thuyết pháp đối với sáu phép Ba la mật có phương tiện thiện xảo, còn
người nghe pháp đối với sáu phép Ba la mật không có phương tiện thiện xảo; hai
bên chẳng hòa hợp, nên biết đó là ma sự của Bồ tát. Hay trái lại, người nghe
pháp đối với sáu phép Ba la mật có phương tiện thiện xảo còn người thuyết pháp
đối với sáu phép Ba la mật không có phương tiện thiện xảo; hai bên chẳng hòa
hợp, nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Người thuyết
pháp muốn cung kính sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát nhã Ba la mật thậm
thâm, còn người nghe pháp chẳng muốn cung kính sao chép, thọ trì v.v…, hai bên
chẳng hòa hợp, sự thuyết pháp học hỏi không thành, nên biết đó là ma sự của Bồ
tát. Trái lại, người nghe pháp muốn được cung kính, sao chép, thọ trì, đọc
tụng, tu tập Bát nhã Ba la mật thậm thâm, còn người thuyết pháp chẳng muốn, hai
bên chẳng hòa hợp, sự thuyết pháp học hỏi chẳng thành, nên biết đó là ma sự của
Bồ tát.
Người thuyết
pháp thì đầy dẫy ác dục, quá ham mê danh lợi, y phục, ăn uống, đồ nằm, thuốc
thang, của cải cúng dường, còn người nghe pháp thì thiểu dục tri túc, tu hạnh
viễn ly, dũng mãnh tinh tấn, đầy đủ niệm tuệ, chán sợ lợi dưỡng, chán sự cung
kính, danh dự; hai bên chẳng hòa hợp, chẳng thành sự thuyết, nghe, sao chép,
thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát nhã Ba la mật, nên biết đó là ma sự của Bồ tát.
Hay trái lại, người thuyết pháp tu hành chính chắn, không mê vật dục, đầy đủ
niệm tuệ trong khi người thọ pháp đầy dẫy ác dục, ham mê vật chất danh lợi. Hai
bên không hòa hợp nên sự trao truyền học hỏi không thành.
Người thuyết
pháp thích du phương thuyết pháp, không kể chốn nguy hiểm đói no, còn người
nghe lại sợ mất thân mạng, chẳng dám đi theo hay ngược lại; hai bên chẳng hòa
hợp, nên biết đó là ma sự của Bồ tát. Người
thuyết pháp thích du phương thí pháp mặc dầu biết chốn ấy nghèo khổ, thiếu ăn
thiếu mặc, còn người nghe pháp thì lo nơi ấy gian khổ, nên chẳng cùng đi; hai
bên chẳng hòa hợp, nên biết đó là ma sự của Bồ tát, v.v… và v.v… Kinh đã nói
quá rõ, không cần lặp lại nữa.
3. Ác ma giả dạng Bí sô đến chỗ Bồ tát tìm cách phá
hoại.
Trên đây là
những bất hòa hợp làm trở ngại trong việc sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập Bát nhã
Ba la mật mà Kinh gọi là ma sự. Ngoài ra Kinh cũng đề cập đến những trở ngại
khác là ác ma giả dạng Bí sô đến chỗ Bồ
tát tìm cách phá hoại như ác ma nói với Bồ tát: Ngươi tu tập Kinh điển vô
tướng chẳng phải là chơn Bát nhã Ba la mật; tu tập Kinh nầy chỉ chứng thật tế
của quả Dự lưu, hoặc quả Nhất lai, hoặc quả Bất hoàn, hoặc quả A la hán, hoặc
quả vị Độc giác, chẳng bao giờ có thể đắc Phật quả tối cao, thì tội gì đối với
Bát Nhã nầy nhọc công vô ích. Còn ta, ta đã từng tu tập Kinh điển hữu tướng, đó
chính là chơn Bát nhã Ba la mật. Khi nghe nói lời như thế, các Bồ tát chưa được
thọ ký sanh nghi hoặc; do nghi hoặc nên đối với Bát nhã Ba la mật đâm nhàm
chán; do nhàm chán liền bỏ việc sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, vì
người diễn nói, nên biết đó là ma sự của Bồ tát. Nên khi nói, nghe, thọ trì Bát
Nhã có nhiều ma sự làm trở ngại như thế, Bồ tát phải cảnh giác xa lánh.
Có nhiều
pháp tương tự như
Phật pháp, do ác ma
thuyết giảng, cũng gây trở ngại cho việc tu tập, Bồ tát nên cảnh giác xa lánh.
Như ác ma giả dạng Bí sô hay giả dạng làm Phật, thân toàn màu vàng, hào quang
một tầm, đầy đủ ba mươi hai tướng đại trượng phu, tám mươi vẻ đẹp để tự trang
nghiêm đến chỗ Bồ tát tuyên nói pháp tương ưng Nhị thừa, đó là bốn Thánh đế,
bốn tịnh lự, bốn vô lượng, bốn định vô sắc, tám giải thoát v.v… Nói pháp ấy
rồi, lại bảo Bồ tát: Này Đại sĩ! Nên biết, phải nương vào pháp nầy tinh cần tu học
có thể đắc quả Thanh văn hoặc quả vị Độc giác, xa lìa tất cả sanh, lão, bệnh,
tử; cần gì quả vị Giác ngộ tối cao. Đó là các ma sự làm cản trở trong việc thọ
trì, đọc tụng Bát Nhã cần phải cảnh giác xa lánh.
Ở trong Bát
Nhã sắc vô sở hữu, thanh, hương, vị, xúc, pháp vô sở hữu. Nếu trong pháp ấy vô
sở hữu, thì trong pháp ấy Phật cũng vô sở hữu, Bồ tát, Thanh văn và các Độc
giác cũng vô sở hữu. Vì tự tánh của tất cả pháp là không. Trong pháp không ấy
làm gì có đắc quả Thanh văn, Bích chi Phật như ác ma thuyết giảng.
Kẻ ngu bị ma
sai khiến, chưa trồng căn lành, phước tuệ kém cỏi, chưa ở chỗ Phật phát nguyện
rộng lớn, chưa được các thiện hữu tri thức nhiếp thọ, nên đối với Kinh điển Bát
nhã Ba la mật thậm thâm, tự mình chẳng thể nghe, hỏi, sao chép, thọ trì, đọc
tụng, tu tập mà lại còn ngăn cản kẻ khác nghe, hỏi, sao chép, thọ trì. Đó là ma
sự do ác ma gây nên làm chướng ngại đạo Bồ đề, nên biết, phải cảnh giác xa
lánh!
Nếu thiện
nam, tín nữ khi nghe, hỏi, sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, vì
người diễn nói Kinh Bát nhã Ba la mật ấy tránh được các trở ngại do ma sự, ác ma gây nên lại có thể viên mãn lục Ba la mật;
viên mãn tứ thiền, bát định, 18 pháp Phật bất cộng… cho đến viên mãn quả vị Giác
ngộ tối cao thì nên biết, đều do sức oai thần của chư Phật gia hộ,
khiến cho họ khi nghe, hỏi, sao chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, diễn
nói Kinh Bát nhã Ba la mật ấy, các ma sự không khởi; lại khiến viên mãn tất cả
pháp mầu Phật đạo.
Tất cả Như
Lai Ứng Chánh Đẳng Giác trong mười phương thế giới vì các hữu tình, hiện đang
thuyết pháp cũng dùng thần lực gia hộ các thiện nam, tín nữ ấy. Tất cả chúng
đại Bồ tát ở địa vị Bất thối chuyển trong mười phương thế giới, cũng dùng thần
lực gia hộ các thiện nam, tín nữ ấy, khiến họ khi nghe, hỏi, sao chép, thọ trì,
v.v… Kinh Bát nhã Ba la mật thậm thâm ấy không mắc phải ma sự hay mối chướng
đạo trong việc tu hành, v.v… và v.v…
Trên đây có
thể xem là những kinh nghiệm quý báu mà Kinh đã giải thích quá rõ, chẳng có gì
cần phải giải thích thêm thắt nữa! Vả lại, ba pháp hội trước cùng thuyết một đề
tài như vậy, đọc tới đây quá nhuần nhuyễn, nên chẳng có gì thắc mắc cả.
---o0o---