PHẨM “PHƯỚC SANH”
Phần đầu quyển 429, Hội thứ II, ĐBN.
(Tương đương với Đoạn hai, phẩm “So Lường Công Đức”,
phần cuối Q.104, Hội thứ I, ĐBN)
Tóm
lược:
Bấy giờ, Phật bảo Thiên Đế Thích rằng:
- Như vậy, như ngươi đã nói! Kiều Thi Ca! Nếu các thiện nam,
thiện nữ chẳng lìa tâm Nhất thiết trí trí, đem vô sở đắc làm phương tiện,
đối Bát nhã Ba la mật đây chăm lòng lóng nghe, thọ trì đọc tụng, tinh siêng
tu học v.v…, lại đem các phẩm thượng diệu tràng hoa, hương xoa, hương bột
cùng tràng phan lọng báu, các ngọc diệu trân kỳ quý lạ v.v... mà cúng dường, sẽ
phát sanh nhóm phước vô lượng vô biên, chẳng thể nghĩ bàn, chẳng thể tính đếm.
Vì sao? Vì Bát nhã Ba la mật đây có khả năng thành xong Như Lai Ứng Chánh Đẳng
Giác, Nhất thiết trí, Đạo tướng trí, Nhất thiết tướng trí; cũng thành xong bố
thí cho đến Bát nhã Ba la mật; cũng thành xong nội không cho đến vô tánh tự
tánh không; cũng thành xong bốn niệm trụ, nói rộng cho đến mười tám pháp Phật
bất cộng; cũng thành xong năm nhãn, sáu thần thông; cũng thành xong tất cả Tam
ma địa, Đà la ni môn; cũng thành xong thành thục hữu tình, nghiêm tịnh cõi
Phật; cũng thành xong tất cả Thanh văn, Độc giác và Vô thượng thừa Bồ đề; cũng
thành xong Như Lai Ứng Chánh
Đẳng Giác sở chứng Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ đề.
Vì vậy, nên Kiều Thi Ca! Nếu các thiện nam, thiện nữ chẳng
lìa tâm Nhất thiết trí trí, đem vô sở đắc làm phương tiện, đối Bát nhã Ba la
mật đây chăm lòng lóng nghe, thọ trì đọc tụng, tinh siêng tu học v.v…,
lại dùng các thứ trang nghiêm như tràng hoa cho đến các ngọc diệu trân kỳ quý
lạ v.v... cúng dường, thì
phước đức của kẻ xây bảo tháp trước sánh với
nhóm phước đây trăm phần chẳng bằng một, ngàn phần chẳng bằng một, trăm ngàn
phần chẳng bằng một, cho đến cực số phần cũng chẳng bằng một. Vì sao? Vì Kinh
điển Bát nhã Ba la mật thậm thâm đây lưu bố trong đời, tức thế gian này Phật bảo, Pháp bảo, Bí
sô Tăng bảo quyết chẳng dứt diệt.
Nếu Kinh điển Bát nhã Ba la mật thậm thâm đây an trụ trong nhân đạo, thế gian thường
có mười thiện nghiệp đạo; hoặc bốn tĩnh lự, bốn vô lượng, bốn định vô sắc; hoặc
bố thí cho đến Bát nhã Ba la mật; hoặc nội không cho đến vô tánh tự tánh không;
hoặc bốn niệm trụ, nói rộng cho đến mười tám pháp Phật bất cộng; hoặc tất cả
Tam ma địa, Đà la ni môn; hoặc Nhất thiết trí, Đạo tướng trí, Nhất thiết tướng
trí; hoặc đại tộc Sát đế lợi, đại tộc Bà la môn, Trưởng giả, Cư sĩ; hoặc trời
Bốn đại vương chúng cho đến trời Phi tưởng phi phi tưởng xứ; hoặc Dự lưu, Nhất
lai, Bất hoàn, A la hán, Độc giác; hoặc Bồ tát thành thục hữu tình, nghiêm tịnh
cõi Phật; hoặc các Như Lai Ứng
Chánh Đẳng Giác chứng được Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ đề, quay xe diệu pháp độ vô
lượng chúng. Tất cả những thắng sự như thế quyết chẳng dứt mất.
Sơ
giải:
Phẩm này không cần chiết giải, Kinh nói rằng nếu những ai
“chẳng lìa tâm Nhất thiết trí trí, đem vô sở đắc làm phương tiện,
đối Bát nhã Ba la mật đây chăm lòng lóng nghe, thọ trì đọc tụng, tinh siêng
tu học v.v…, lại đem các phẩm thượng diệu tràng hoa, hương xoa, hương bột
cùng tràng phan lọng báu, các ngọc diệu trân kỳ quý lạ v.v... mà cúng dường, sẽ
phát sanh nhóm phước vô lượng vô biên, chẳng thể nghĩ bàn, chẳng thể tính đếm”.
Nội dung của phẩm này chỉ có thế.
Xin xem lại Đoạn 2. phẩm “So Lường Công Đức”, phần
cuối quyển 104, Hội thứ I, ĐBN, sẽ rõ.
---o0o---