XI. PHẨM “MA
SỰ”
Giữa quyển
560, Hội thứ V, ĐBN.
Tóm lược:
(Thế nào là ma sự?)
Bấy giờ cụ thọ Thiện Hiện bạch Phật:
- Thế Tôn dạy các thiện nam thiện nữ
trụ Bồ tát thừa là khi tu thiện pháp có các việc ma xảy ra. Thế nào là việc ma
của Bồ tát?
Phật bảo Thiện Hiện:
- Nếu các Bồ tát muốn diễn nói pháp
yếu, nhưng biện luận lâu mới phát sanh thì Bồ tát nên biết, đó là việc ma. Hoặc
vừa diễn nói pháp yếu, biện luận sanh liền, Bồ tát nên biết đó là việc ma. Hoặc
nói pháp yếu biện luận sanh quá mức, Bồ tát nên biết đó là việc ma. Hoặc điều
muốn nói chưa hết bèn ngưng, Bồ tát nên biết đó là việc ma. Hoặc nói pháp yếu
ngôn từ lộn xộn, Bồ tát nên biết đó là việc ma. Hoặc nói pháp yếu ngôn từ gián
đoạn, Bồ tát nên biết đó là việc ma. Hoặc khi nói pháp, các việc ngang trái
khởi lên, làm cho điều muốn nói chẳng được vừa lòng, Bồ tát nên biết đó là việc
ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Nếu các Bồ tát
khi biên chép v.v... Kinh điển tương ưng với Bát Nhã sâu xa thì hoặc vung vai,
ợ ngáp, hoặc cười giỡn với nhau, hoặc khinh chê lẫn nhau, hoặc thân tâm dao
động, hoặc thất niệm tán loạn, hoặc văn cú đảo ngược, hoặc lầm lẫn nghĩa lý,
hoặc tâm chẳng được thấm nhuần vị ngon bổ của pháp vị nên sanh nhàm chán, xả
bỏ, hoặc việc ngang trái chợt phát sanh, hoặc trái chống lẫn nhau... Do những
việc như thế, việc làm chẳng thành tựu, Bồ tát nên biết đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Nếu các Bồ tát
khi nghe thuyết Kinh tương ưng với Bát nhã Ba la mật hoặc nghĩ: Ta ở trong đó
chẳng được thọ ký thì nghe làm gì? Hoặc nghĩ: Trong đó không nói đến tên của
chúng ta thì nghe làm gì? Hoặc nghĩ: Trong đó chẳng nói thành ấp, xóm làng, nơi
sanh quán của chúng ta thì nghe làm gì? Do những duyên này, tâm không thanh
tịnh, liền rời chỗ ngồi đứng dậy, nhàm chán bỏ đi, không có lòng quyến luyến,
đoái tưởng. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Thiện Hiện nên biết! Nếu các Bồ tát
khi nghe thuyết Kinh điển tương ưng với Bát nhã Ba la mật, tâm không thanh
tịnh, nhàm chán bỏ đi thì theo chỗ người kia đã khởi tâm không thanh tịnh nhàm
chán bỏ Kinh này, cất bước đi nhiều hay ít, bèn giảm chừng ấy kiếp số công đức,
bị chừng ấy kiếp số tội chướng ngại Bồ đề. Chịu tội kia xong, phải trở lại
chừng ấy thời gian phát tâm siêng năng tinh tiến tu Bồ tát hạnh mới có thể phục
hồi lại như xưa, thế nên gọi đó là việc ma của Bồ tát.
Lại nữa, Thiện Hiện! Nếu các Bồ tát
xả bỏ Kinh điển tương ưng với Bát Nhã sâu xa có thể đưa đến Nhất thiết trí trí,
trở lại học các Kinh điển khác, tùy thuận Nhị thừa, chẳng thể đưa đến Nhất
thiết trí trí, xả bỏ cội gốc, vin theo nhánh lá, thì Bồ tát nên biết đó là việc
ma. Vì sao? Vì Kinh điển tương ưng với Bát Nhã sâu xa có thể phát sanh công đức
thù thắng thế gian, xuất thế gian của Bồ tát. Do đó, có thể đưa đến Nhất thiết
trí trí. Nếu học Kinh điển tương ưng Bát nhã Ba la mật thì chính là học công
đức thù thắng thế gian, xuất thế gian của Bồ tát, mau có thể đưa đến Nhất thiết
trí trí.
Thiện Hiện nên biết! Như chó đói ngu
ngốc bỏ chủ nuôi, lại đi theo tôi tớ mà cầu miếng ăn. Cũng thế, tương lai có
các Bồ tát bỏ Bát Nhã sâu xa, cầu học Kinh điển tương ưng với Nhị thừa. Hạng
ngu si này bỏ gốc tìm ngọn, chẳng bao giờ có thể đắc Nhất thiết trí trí.
Lại nữa, Thiện Hiện! Ví như có người
muốn xem vóc dáng lớn nhỏ, loại hình tốt xấu của Hương tượng, gặp được Hương
tượng chẳng xem, lại tìm dấu chân của nó; nên biết, loại người như thế rất là
ngu si.
Cũng vậy, tương lai có các Bồ tát bỏ
Bát Nhã, tìm học Kinh điển tương ưng với Nhị thừa; hạng ngu si này bỏ gốc tìm
ngọn, chẳng bao giờ có thể đắc Nhất thiết trí trí.
Lại nữa, Thiện Hiện! Ví như có người
vì tìm ngọc báu nên ra tới biển lớn. Đến được bờ biển, không vào biển lớn, lại
xem xét dấu chân trâu, nghĩ: Lượng sâu rộng của nước trong biển cả đâu bằng
đây! Trong đây cũng có các ngọc báu. Nên biết, hạng người như thế rất là ngu
si. Cũng vậy, tương lai có các Bồ tát bỏ Bát Nhã, tìm học Kinh điển tương ưng
với Nhị thừa, hạng ngu si này bỏ gốc tìm ngọn, chẳng bao giờ có thể đắc Nhất
thiết trí trí.
Lại nữa, Thiện Hiện! Như có thợ
khéo, hoặc học trò của ông ta muốn tạo cung điện lớn như cung điện thù thắng
của trời Đế Thích. Thấy cung điện kia xong, nhưng lại làm theo mô hình cung
điện Nhật nguyệt. Nên biết, hạng người như thế rất là ngu si.
Cũng vậy, tương lai có các Bồ tát bỏ
Bát Nhã, tìm học Kinh điển tương ưng với Nhị thừa, hạng ngu si này bỏ lớn tìm
nhỏ, chẳng bao giờ có thể đắc Nhất thiết trí trí.
Lại nữa, Thiện Hiện! Như có người
muốn thấy Chuyển luân Thánh vương, thấy rồi chẳng nhận biết, bỏ đi nơi khác.
Thấy vua nước nhỏ, xem xét hình tướng của vua đó và nghĩ: Hình tướng, uy đức
của Chuyển luân Thánh vương đâu hơn người này. Nên biết, người đó rất là ngu
si.
Cũng vậy, tương lai có các Bồ tát bỏ
Bát Nhã, tìm học Kinh điển tương ưng với Nhị thừa. Hạng ngu si này bỏ hơn tìm
kém, chẳng bao giờ có thể đắc Nhất thiết trí trí.
Lại nữa, Thiện Hiện! Như có người
đói, được bữa ăn ngon có trăm vị, lại bỏ đi tìm cầu cơm của loại lúa hai tháng.
Nên biết, người kia rất là ngu si.
Cũng vậy, tương lai có các Bồ tát bỏ
Bát Nhã, tìm học Kinh điển tương ưng với Nhị thừa. Hạng ngu si này bỏ hơn cầu
kém, chẳng bao giờ có thể đắc Nhất thiết trí trí.
Lại nữa, Thiện Hiện! Như có người
nghèo được ngọc báu vô giá, bỏ không lấy mà lấy ngọc thủy tinh. Nên biết, người
đó rất ngu si.
Cũng vậy, tương lai có các Bồ tát bỏ
Bát Nhã sâu xa, tìm học Kinh điển tương ưng với Nhị thừa. Người ngu si đó bỏ
hơn lấy kém, chẳng bao giờ có thể đắc Nhất thiết trí trí.
Lại nữa, Thiện Hiện! Có các Bồ tát
hoặc ngay khi biên chép, thọ trì, đọc tụng, tư duy, tu tập Kinh điển tương ưng
Bát Nhã sâu xa, nhiều biện luận bỗng phát sanh, ưa nói vô số pháp môn sai khác,
làm cho biên chép v.v... không được hoàn tất, thì Bồ tát nên biết đó là việc
ma.
Khi ấy, Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Bát Nhã sâu xa có
thể biên chép được chăng?
Thế Tôn bảo Thiện Hiện:
- Chẳng được. Nếu thiện nam thiện nữ
trụ Bồ tát thừa, khi biên chép v.v... Kinh điển tương ưng với Bát nhã Ba la mật,
nghĩ: Ta dùng văn tự biên chép Bát nhã Ba la mật, văn tự như chính là Bát nhã
Ba la mật, hoặc nương văn tự chấp có Bát nhã Ba la mật, Bồ tát nên biết đó là
việc ma. Bấy giờ, nên dạy Bồ tát kia: Ông không nên chấp có văn tự, có thể biên
chép Bát nhã Ba la mật. Nếu chấp như thế đó là việc ma. Nếu bỏ chấp này thì
liền bỏ việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Nếu khi các Bồ
tát biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, diễn thuyết Kinh điển tương
ưng Bát Nhã sâu xa, hoặc nghĩ đến cõi nước, thành ấp, vương đô, phương hướng,
nơi chốn, thầy bạn; hoặc nghĩ cha mẹ, vợ con, quyến thuộc, bè bạn, vua tôi;
hoặc nghĩ trộm cướp, các cầm thú hung dữ, người ác, quỉ ác; hoặc nghĩ nhiều
người hội họp, múa hát, dạo chơi, đền ân trả oán; hoặc nghĩ cơm ăn áo mặc,
giường nằm và những của cải khác; hoặc nghĩ làm ra văn tụng thơ luận; hoặc nghĩ
thời tiết nóng lạnh, mùa màng đắc thất; hoặc nghĩ voi ngựa, các việc nước lửa
v.v... hoặc nghĩ các sự nghiệp khác đã tạo v.v... thì Bồ tát nên biết đó là
việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Nếu các Bồ tát
khi biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, diễn thuyết Kinh tương ưng
với Bát Nhã sâu xa, được danh lợi và cung kính, cúng dường nhiều, người đó do
nhân duyên này bỏ sự nghiệp đã tạo. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Nếu các Bồ tát
khi biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, diễn thuyết Kinh điển tương
ưng với Bát Nhã sâu xa, ác ma phương tiện đem các thứ sách luận nghị thế tục,
hoặc là Kinh điển tương ưng với Nhị thừa trao cho Bồ tát đó và nói thế này:
“Kinh điển biên chép này nghĩa lý thâm áo, nên siêng năng tu học, bỏ các thứ
Kinh đã học kia đi”. Nếu Bồ tát này có phương tiện thiện xảo thì không nên nghe
nhận, vì Kinh sách kia chẳng thể đưa đến Nhất thiết trí trí. Nếu Bồ tát này
nhận Kinh sách ác ma đã trao, bỏ Kinh đang học thì Bồ tát nên biết, đó là việc
ma.
(Lưỡng bất hòa hiệp)
Lại nữa, Thiện Hiện! Người nghe
pháp, muốn nghe Bát nhã Ba la mật; người nói pháp lười biếng, không muốn nói;
hoặc người dưới trái nhau với người trên, hai bên không hòa hiệp, chẳng đạt
được giảng thuyết và lãnh thọ. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người nghe pháp
có đủ khả năng nhớ hiểu, ưa nghe Bát nhã Ba la mật. Người thuyết pháp muốn đi
đến phương khác, không nói cho người đó, hoặc người dưới trái nhau với người
trên, hai bên không hòa hiệp, không đạt được việc giảng thuyết và lãnh thọ. Bồ
tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người thuyết
pháp ưa chuộng danh lợi, người nghe pháp không muốn ban cho, hoặc người dưới
trái nhau với người trên, hai bên không hòa hiệp, không đạt được việc giảng
thuyết và lãnh thọ. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người nghe pháp
có tâm tin ưa, muốn nghe Bát nhã Ba la mật; người thuyết pháp học tụng không
thông suốt, không thể thuyết; hoặc người thuyết pháp đọc tụng thông suốt, ưa
thuyết cho người. Người nghe pháp nghi không thông suốt, không muốn lắng nghe,
lãnh thọ. Hai bên không hòa hiệp, không đạt được việc thuyết và nghe. Bồ tát nên
biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người thuyết
pháp ưa thuyết Bát Nhã sâu xa cho người. Người nghe pháp không muốn nghe và
lãnh thọ, hoặc trái nhau với người trên, hai bên không hòa hợp, không đạt được
thuyết và nghe. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người nghe pháp
ưa nghe Bát nhã Ba la mật, người nói pháp thân thể quá mệt mỏi, bị buồn ngủ che
lấp, không thể thuyết, hoặc trái nhau với người trên, hai bên không hòa hợp,
không đạt được việc thuyết và nghe. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Nếu các Bồ tát
khi biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập, tư duy, diễn thuyết Kinh điển tương
ưng với Bát Nhã sâu xa, hoặc có người đến nói các thứ việc khổ nơi ba nẻo ác,
khuyên bỏ Bồ đề; hoặc có người đến nói các thứ việc vui ở nẻo trời người, đều
là vô thường, khổ, không, vô ngã, khuyên vào Niết bàn... Người kia do lời này
nên việc biên chép v.v... không được rốt ráo, trong lòng buồn khổ. Bồ tát nên
biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người thuyết
pháp ưa thống lãnh đồ chúng, thích lo toan việc của người, không lo việc mình.
Người nghe pháp một đời không hệ lụy, chuyên sửa việc mình, chẳng lo việc của
người; hoặc trái nhau với người trên, hai bên không hòa hợp, không đạt được
việc thuyết và nghe. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người thuyết
pháp ưa thích chỗ huyên náo tạp nhiễm; người nghe pháp không ưa thích chỗ huyên
náo tạp nhiễm, hoặc trái nhau với người trên, hai bên không hòa hợp, không đạt
được việc thuyết và nghe. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người thuyết
pháp muốn đi đến phương khác, chỗ nguy hại thân mạng; người nghe pháp sợ mất
thân mạng, không muốn cùng đi, hoặc trái nhau với người trên, hai bên không hòa
hợp, không đạt được việc thuyết và nghe. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người thuyết
pháp muốn đi đến phương khác, nơi quốc độ có nhiều giặc cướp, bệnh tật, đói
khát. Người nghe pháp lo sợ khó khăn gian khổ kia, không chịu cùng đi, hoặc
trái nhau với người trên, hai bên không hòa hợp, không đạt được việc nói và
nghe. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người thuyết
pháp muốn đi đến phương khác, đi qua đường sá, đồng hoang hiểm trở, nhiều giặc
cướp và những kẻ hàng thịt, ác thú, thợ săn, rắn độc v.v... đáng sợ. Người nghe
pháp muốn đi theo người đó. Người nói pháp phương tiện thử: “Ngươi nay vì lẽ gì
vô cớ theo ta muốn đi đến các chỗ hiểm nạn như thế? Nên suy nghĩ kỹ, chớ để sau
lo buồn, hối hận”. Người nghe pháp nghe xong; nghĩ: Thầy này đúng là không muốn
cho ta đi theo. Giả sử ta cố đi theo, chắc gì được nghe pháp! Do nhân duyên
này, không đi theo vị thầy ấy, hai bên không hòa hợp, không đạt được việc
thuyết và nghe. Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Người thuyết
pháp có nhiều thí chủ, thường theo tiễn đưa, đón rước nhau. Người nghe pháp đến
xin thuyết Bát nhã Ba la mật, hoặc xin biên chép, thọ trì, đọc tụng v.v... đúng
như lời dạy tu hành. Người kia vì nhiều duyên sự làm trở ngại nên không rảnh để
chỉ dạy, người nghe pháp sanh lòng giận hờn. Sau tuy dạy cho nhưng không nghe
nhận, hai bên không hòa hợp, không đạt được việc dạy trao, nghe nhận, biên
chép, thọ trì, đọc tụng, tu tập v.v... Bát Nhã sâu xa. Bồ tát nên biết, đó là
việc ma.
(Hình tướng và tạo tác của bọn ma)
Lại nữa, Thiện Hiện! Có các ác ma
biến làm các thứ hình tướng đến chỗ Bồ tát, phương tiện phá hoại, làm cho Kinh
điển tương ưng với Bát Nhã sâu xa không được biên chép, thọ trì, đọc tụng, tu
tập, tư duy và giảng thuyết cho người.
Thế nên, này Thiện Hiện! Thiện nam
thiện nữ trụ Bồ tát thừa, khi biên chép, thọ trì v.v... Bát Nhã sâu xa, có sự
trở ngại, Bồ tát nên biết, đó đều là việc ma.
Cụ thọ Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Do duyên gì ác ma
biến làm các hình tướng đến chỗ Bồ tát phương tiện phá hoại, làm cho Kinh điển
tương ưng với Bát nhã Ba la mật không được biên chép cho đến giảng thuyết
v.v...?
Phật bảo Thiện Hiện:
- Bát Nhã sâu xa có thể sanh Nhất
thiết trí trí của Như Lai, Nhất thiết trí trí sanh ra Phật giáo, Phật giáo có
thể sanh ra Diệu tuệ của hữu tình, Diệu tuệ của hữu tình có thể dứt trừ phiền
não, phiền não dứt thì tất cả ác ma không làm gì được. Các ác ma kia không làm
gì được nên sanh buồn khổ như bị tên găm vào tim. Chúng nghĩ: Ta chớ để cho Bát
Nhã sâu xa này làm trống khuyết cảnh giới của ta, cho nên ác ma biến làm các
hình tướng, đến chỗ Bồ tát phương tiện phá hoại, làm cho Kinh điển tương ưng Bát
nhã Ba la mật không được biên chép cho đến giảng thuyết.
Cụ thọ Thiện Hiện bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn! Ác ma biến làm các
hình tướng đến chỗ Bồ tát phương tiện phá hoại như thế nào?
Phật bảo Thiện Hiện:
- Có các ác ma biến làm các hình
tướng đến chỗ Bồ tát phương tiện phá hoại, làm cho người đó nhàm chán, hủy bỏ
Bát Nhã sâu xa. Nghĩa là nói thế này: “Ông đã tu tập Kinh điển vô tướng, chẳng
phải chơn thật Bát nhã Ba la mật. Ta đã tụng học Kinh điển hữu tướng là chơn
thật Bát nhã Ba la mật”. Khi ma nói lời ấy, có các Bồ tát chưa được thọ ký,
liền sanh tâm nghi ngờ Kinh điển Bát Nhã. Do nghi ngờ nên sanh nhàm chán, hủy
báng Kinh điển Bát nhã Ba la mật. Do nhàm chán, hủy báng nên không biên chép
cho đến diễn thuyết v.v... Bồ tát nên biết, đó là việc ma.
Lại nữa, Thiện Hiện! Có các ác ma
biến làm các hình tướng, đến chỗ Bồ tát, thưa Bồ tát: “Các chúng Bồ tát hành
sâu Bát nhã Ba la mật chỉ chứng Niết bàn, được quả Thanh văn, hoặc chứng đắc Độc
giác Bồ đề, nhưng chắc chắn không thể chứng đắc Phật quả, thì vì lý do gì luống
bày những việc nhọc nhằn này. Bồ tát nên biết, đó là việc ma. (Q.560, ĐBN)
Sơ giải:
Phẩm “Ma Sự”
thuyết theo lối trần thuật, đọc qua ai cũng có thể hiểu. Phẩm này nêu ra ba vấn
đề: 1. Thế nào gọi là “ma sự”? 2. Sự bất đồng giữa người nói pháp và người
thỉnh pháp hay giữa thầy và trò. 3. Hình tướng, tạo tác của chúng ma muốn phá
hoại tâm của người học đạo. Đó là ba điểm chánh của phẩm này. Giáo pháp ở đây
trên căn bản cũng đầy đủ như các phẩm tương đương của các Hội trước. Rất dễ
hiểu, nên không cần thuyết giảng dong dài nữa.
---o0o---